Lắp Đặt Internet FPT An Giang

Chủ đề thuộc danh mục 'Quảng cáo - Dịch vụ' được đăng bởi kiemkhach0384621, 27/9/16.

  1. kiemkhach0384621

    kiemkhach0384621 Mới đăng kí

    Tham gia:
    25/8/16
    Số bài viết:
    16
    Số lần "Thích" đã nhận:
    0
    Điểm nhận Cup:
    1
    Giới tính:
    Nam
    Cách đây cũng 3,4 năm rồi. Tối đó mình mới bắt đầu ngủ thôi( mình ngủ một mình nhé) thì mình mơ nhưng cảnh rất thật, cảm giác rất thật như không phải mơ ấy. Mình thấy mình đang đứng giữa một khung cảnh tối tối, âm u, sương sương khói khói, ánh sáng chỉ đủ nhìn thấy mặt người, không rõ cảnh vật xung quanh. Tự dưng mình nhìn thấy một đưa bé gái mặc váy, rất xinh xắn, đáng yêu, tóc buộc bím 2 bên, đặc biệt đôi mắt to tròn xoe. Mình thích trẻ con nên nhìn thấy vậy thì bước lại khen ngay, mình nựng đứa bé gái: con nhà ai mà yêu thế này, sau một hồi bế và chơi với nó thì mình muốn về nhà nên đặt nó xuống để về, nhưng nó cứ ôm cứng lấy mình và không chịu đi, nó nói: không, cháu không đi, cô đã chơi với cháu rồi thì phải cho cháu theo, cháu không đi đâu hết. Mình bắt đầu cuống lên, mình không rõ cảm giác đó là gì, nhưng mình cứ thấy sợ hãi, cuống quýt. Mình đang cố thoát khỏi nó thì nghe thấy 2 bên đường, nhưng lại là ở trên cao, mọi thứ không rõ ràng nhưng mình cảm giác như vị trí mình đứng là ở dưới còn bên trên là mô đất cao có nhiều người đứng, đang xì xào bàn tán, rồi trong những tiếng bàn tán đó mình nghe thấy có người nói: chết rồi con này bị đứa bé nó theo rồi, đuổi nó đi không có nó nhận làm mẹ, nó không cho lấy ck đâu. Mình sợ quá hỏi: làm sao đuổi được nó đi ạ? thì mình nghe “họ” nói: hỏi xem nhà nó ở đâu mà trả nó về nhà. Mình quay ra hỏi đứa bé: nhà cháu ở đâu? đứa bé nói: nhà cháu ở số nhà…đường Trần Phú. Nói xong nó bỏ tay mình ra quay lưng nhảy chân sáo chạy đi, vừa đi vừa nói: cháu đi đây nhưng cháu không đi hẳn đâu, cháu sẽ lại quay lại. Đứa bé quay lưng đi mình thấy trên lưng nó đeo một cái ba lô mà lạ cái là, cái ba lô nó không giống ba lô bình thường, nó vuông vức luôn. Ngay lập tực mình mở mắt ra, rõ mộnf một bên tai mình lúc đó là địa chỉ số nhà đứa bé đọc, và đầu óc mình hoàn toàn tỉnh táo, chứ không hề như kiểu nằm mơ. Mình sơ run cầm cập, gọi to mẹ mình ở phòng bên, gọi mẹ mình sang ngủ cùng, mình không dám nhắm mắt nữa. Sáng hôm sau đi làm mình vẫn còn run, mình chir cầu mong những gì đêm qua chỉ là mơ thôi không phải thật. Mình kể lại cho bé lễ tân công ty mình nghe, cô này căn cao nên đi đường ban đêm hay cả luc ngủ đều thấy người âm, nghe xong nó bảo: không phải chị mơ đâu, là thật đá, tí nữa chị về thử tìm xem có thấy địa chỉ đó không là biết ngay thôi. Nhưng chị yên tâm, nó có theo cũng chỉ theo thời gian đầu, sau nó sẽ theo bố mẹ nó chứ không theo mình đâu. Nghe nó nói mình cũng bớt lo nhưng vẫn không sao cho hết run. Mình quyết định hết h làm sẽ đi xem có địa chỉ đó không. Địa chỉ đứa bé đọc là cùng trục đường với công ty mình, mỗi cái là xem xem có số nhà đó tồn taij hay không thôi, còn cty mình làm thì chính xác là nằm trên trục đường đó rồi. Ngày hôm đó dài lê thê với m, mình đếm từng h trôi qua để hết h làm đi kiểm chứng xem những gì thấy đêm qua là mơ hay thật. Hết h làm mình dựa vào số nhà đứa bé cho để đoán hướng đi, theo số nhà nó đọc thì là số chẵn cùng trục đường công ty tôi và đi xuôi xuống. m cứ thế đi xịch xuống dưới, vừa đi vừa nhìn số nhà vừa cầu khấn không có số nhà đó. Đi được một đoạn thì m mềm oặt cả tay lái, người xụi lơ xuống khi đập vào mắt m là số nhà đó. Hu hu. Không phải nói mọi ng cũng biết m thất vọng và sợ hãi thế nào. Thế rồi như có người khiến, thay vì về nhà nằm rên la, hay run sợ, kể lề..bla…bla thì m lại…đi thẳng vào nhà đó. Đó là một cửa hàng bán xe máy nổi tiếng ở thành phố m mà nhắc đến tên không ai không biết. m dựng xe trước cổng nhà hay gọi là cửa hàng cũng được. đi vào trong, ý định của m lúc đó là tìm chủ nhà để hỏi cho ra lẽ, để chấm dứt ngay tư tưởng giấc mơ đó là thật hay giả, đây có phải nhà đứa bé đó không?( nghĩ mà hãi, hay nói hâm vx cũng được). Tôi đi vào trong, thợ đang làm việc, có mấy người ngồi không, giữa nhà kê một cái bàn làm việc. Một người phụ nữ mới bước vào trung tuổi, rất xinh đẹp đang ngồi trước máy tính. Tôi cất tiếng hỏi: cháu chào cô. cô cho cháu gặp chủ nhà, cô đó nhìn mình nói: cô đây? mình ngập ngừng: cô là chủ nhà hay chủ cửa hàng ạ? cô ấy ngạc nhiên nhìn mình: cô là chủ nhà cũng là chủ cưa hàng, cháu có việc gì? mình nói: cháu xin phép nói chuyện với cô chút được không ạ
     

Ủng hộ diễn đàn