“Vì em chửa nên chị mới nhường anh ấy cho em”

Chủ đề thuộc danh mục 'Quảng cáo - Dịch vụ' được đăng bởi giaitri0005, 4/8/16.

  1. giaitri0005

    giaitri0005 Mới đăng kí

    Tham gia:
    3/8/16
    Số bài viết:
    3
    Số lần "Thích" đã nhận:
    0
    Điểm nhận Cup:
    1
    Giới tính:
    Nữ
    Suốt hơn 1 năm qua, tôi hoàn toàn không biết anh có vợ sắp cưới rồi. Khi biết có bầu, tôi đã rất háo hứng chuẩn bị đám cưới cho tới khi biết mình vừa cướp trắng chồng người khác.Mang bầu tháng thứ 3, những mệt mỏi của cơ thể không khiến tôi cảm thấy sợ bằng cảm giác giằng xé trong đầu lúc này. Tưởng có con, lấy chồng là niềm vui nhân đôi, nào ngờ nó lại là nỗi nhục nhã của đời tôi khi bỗng dưng đi tranh chồng người khác.

    Tôi quen anh đến giờ Định Mệnh cũng đã hơn 1 năm. Tôi đâu có biết anh có vợ sắp cưới ở quê rồi. Làm cùng một công ty, chuyện hai đứa yêu nhau ai cũng biết, đi đâu anh cũng đưa tôi đi cùng, nào có phải giấu giếm hay vụng trộm gì. Vậy mà không ngờ, ở quê anh làm đính hôn với người khác từ bao lâu rồi tôi đâu có biết.Tôi và anh làm cùng một chỗ, mọi người cứ gán ghép hai đứa với nhau nên dần dần cũng nảy sinh tình cảm. Chúng tôi hẹn hò nhau hơn 1 năm trời. Tôi chưa kịp về thăm gia đình anh bao giờ vì xa xôi quá, anh cũng ít khi về thăm quê kể từ khi yêu tôi nên tôi cũng không có cơ hội. Chỉ có một vài lần, bố mẹ anh ra ngoài thành phố thăm anh, tôi có đến để chào hỏi. Bố mẹ anh nghe chừng cũng quý mến tôi nhiều lắm. Vì thế tôi đã nghĩ tình yêu của mình tương đối thuận lợi.

    Thực ra chúng tôi còn nhiều dự định muốn làm, tôi cũng định về quê chào hỏi gia đình, họ hàng nhà anh nhưng đùng một cái tôi có bầu nên chuyện cưới xin trở nên gấp gáp hơn. Khi biết tôi đã mang thai, anh về quê 1 tháng để thu xếp mọi việc rồi đưa bố mẹ lên nhà tôi xin phép cưới. Mọi chuyện được giải quyết nhanh gọn, ngày cưới ấn định sau hôm ấy hơn 1 tháng. Tất cả những gì tôi phải làm là yên tâm dưỡng thai, giữ gìn sức khỏe còn lại bố mẹ hai bên lo hết.
    Tôi cứ hồn nhiên, nghĩ mình hạnh phúc như thế cho tới khi gặp chị ấy. Chị ấy tìm tôi, ở trước cổng công ty. Linh tính mách bảo tôi có chuyện không hay nên tôi giấu anh đi gặp chị ấy. Đấy cũng là hôm tôi biết sự thật về người chồng sắp cưới của mình.

    Họ đã từng rất yêu nhau, thậm chí từng sống thử với nhau. Hai bên gia đình cũng đã làm đính hôn. Tuy nhiên đính hôn khá kín đáo bởi vì khi đó mẹ chị ấy mất, đám cưới phải hoãn lại vài năm. Chuyện đính hôn không làm rộng rãi, chỉ hai nhà sang nói chuyện với nhau, làm cái lễ nho nhỏ mà thôi. Sau đó, chị lại về quê làm, còn anh lên thành phố. Nhà họ khá xa nhau nên nếu ai không để ý thậm chí còn không biết là anh đã đính hôn.

    Trong khoảng thời gian Anh Hùng Thành Trại xa nhau đó, anh gặp và yêu tôi. Anh xác định lập nghiệp trên thành phố nên khi gặp tôi càng thấy lấy tôi sẽ thuận lợi hơn nhiều. Chị kia ở quê cũng cảm thấy anh thay đổi nhưng vì công việc, không thể bỏ làm mà tối ngày lên thành phố tìm anh nên đành chấp nhận. Nào ngờ cách đây ít bữa, anh và gia đình anh sang công khai từ hôn với lý do vì tôi có bầu rồi.Bỗng nhiên tôi trở thành người cướp chồng kẻ khác dù tôi không hề cố ý. Chị ấy nói không trách tôi vì biết tôi cũng chỉ là nạn nhân của một kẻ vô tình như anh ấy mà thôi. Chị bảo nếu là bình thường, chị ấy sẽ đấu tranh giữ lại tình yêu này trước kẻ thứ ba, nhưng vì tôi có bầu, vì gã đàn ông mà chị ấy yêu tàn nhẫn quá nên chị ấy nhường lại. Biết là mình không có lỗi, nhưng cái cảm giác này không dễ chịu chút nào. Anh đã che giấu để tôi vào tình cảnh khó khăn này. Tất nhiên, tôi có thể cứ thế lấy chồng vì chuyện của họ do họ tự giải quyết, tôi không liên quan, nhưng quả thật, cứ nhìn thấy anh tôi lại thấy hơi ghê. Tôi cảm giác anh tàn nhẫn và cạn tình. Người phụ nữ đó đã yêu thương, chờ đợi và thậm chí có hôn ước với anh như vậy mà cả anh và gia đình nỡ phụ bạc. Có lẽ anh đến bên tôi cũng chỉ vì điều kiện của tôi tốt hơn chị ấy chứ chắc gì đã phải yêu thương?
     

Ủng hộ diễn đàn