Sau 8 năm liền đón Trung Thu ở Hà Nội rồi đi học ở nước ngoài, mình mới có dịp “ăn” rằm tháng Tám với bố mẹ, gia đình ở quê. Nhớ lại dịp này năm ngoái, ở trong kí túc xá của trường, có lẽ bạn du học sinh nào cũng chỉ mơ được nhìn thấy chiếc lồng đèn ông sao, đèn hạt bưởi hay miếng bảnh dẻo mẹ mua cho ngày bé. Càng ngày, Trung thu càng được tổ chức “to” hơn, đồ chơi, quà bánh nhiều hơn, nhưng nếu được quay trở lại thời con trẻ, mình vẫn mong những gì thuộc về trung thu ngày xưa: giản dị, mộc mạc, nhưng ý nghĩa và vui lắm. Còn bây giờ, dẫu đầy đủ hơn, hiện đại hơn, nhưng có vẻ như lại hời hợt hơn. Với mình, trung thu ngày xưa đúng là tết của thiếu nhi, lũ trẻ con chúc mình đợi đêm rằm một cách háo hức như chờ ba mươi Tết. Cả một vùng quê ít đèn điện trở nên đẹp nhất vào đêm rằm, khi những cánh đèn ông sao, những xâu đèn hạt bưởi vừa cháy vừa nổ tí tách, đám rước đèn nao nức đi khắp đường làng, ngõ xóm. Nguồn: http://tintuyensinh.edu.vn/2016/08/19/du-hoc-my-voi-hoc-bong-borlaug-nam-2014/